Nhìn lại tuổi thơ con trẻ, tôi thấy mình đã đúng khi kiên nhẫn, cần mẫn uốn rèn thói quen đọc sách cho con từ hồi bé.
Chiều đón con tan trường, tôi ngạc nhiên thấy cô bé lớp 3 nũng nịu lại gần ôm choàng mẹ lâu thật lâu. Đoán biết có điều khác lạ, tôi vòng tay ôm con và thủ thỉ hỏi han. Con bé thỏ thẻ: “Con nhớ mẹ nhiều và cảm ơn mẹ lắm…”.
Tôi bật cười tự nhủ sao con gái hôm nay dạt dào tình cảm hơn ngày thường. Thì ra, hôm nay bạn con cho mượn quyển sách Cha mẹ không phải người đầy tớ của tôi. Con đã say sưa và ngấu nghiến đọc suốt giờ ra chơi, nghỉ đổi tiết. Con bảo càng đọc càng thấm, con thấy yêu mẹ hơn, thương mẹ vất vả nhiều và sẽ cố gắng hơn để tự lập, tập tành làm việc phụ mẹ…
Lắng nghe con kể, tôi mừng rỡ và thầm cảm ơn những trang sách đã tô thắm thêm dòng xúc cảm dạt dào trong tâm hồn và tưới tắm, bổ khuyết những hao hụt trong cách nghĩ, ứng xử, thói quen của con trẻ. Thật vui khi hành trình làm mẹ của tôi có sách đồng hành để thêm thắt yêu thương, vun bồi ý thức và xây đắp những giá trị tử tế trong bọn trẻ!
Mà đâu chỉ dừng lại ở những sóng sánh trong cảm xúc, những trang viết bằng câu chuyện kể ấy còn giúp bé con nhà tôi biết vùng dậy thật nhanh khi mẹ gọi buổi sáng để không bỏ lỡ khoảnh khắc bình minh tươi đẹp, tự nguyện xông vào gấp gọn đống quần áo sau khi mẹ giặt khô, tự giác soạn sách vở ra ngồi ôn bài cho ngày mới…
Hành trình lớn khôn của con trẻ cần lắm tấm lòng và bàn tay dìu dắt của mẹ cha. Nhưng thỉnh thoảng, mẹ cha thật khó mở lời nói với con về yêu thương, về ý thức trách nhiệm, về những thói quen xấu cần bỏ… Mở lời nói với con được rồi, lại thấy khó nhằn khi muốn biến những bài học lý thuyết khô khan thành hành động, thói quen, nếp sống thường nhật. Những lúc ấy, may mắn là tôi lại cậy nhờ những trang sách làm cầu nối chuyển tải tấm lòng mẹ cha…
Như cây con đang nhú lộc biếc, con cần được mẹ cha ươm mầm, vun xới và nâng niu để lớn lên xanh tươi, mơn mởn. Và sách là nguồn thức ăn bổ dưỡng mà con cần nếm mỗi ngày, tận hưởng mỗi lúc rảnh rỗi, làm bạn suốt chặng đường dài khôn lớn, trưởng thành.
Nhìn lại tuổi thơ con trẻ, tôi thấy mình đã đúng khi kiên nhẫn, cần mẫn uốn rèn thói quen đọc sách cho con từ hồi bé . Con chưa biết đọc, mẹ tỉ mỉ đọc từng trang sách in màu đẹp lung linh. Con bi bô đánh vần, mẹ vẫn tỉ tê cùng con đọc sách. Con rành rọt con chữ, mẹ lại tha thẩn lắng nghe con đọc từ quyển này sang quyển nọ rồi trả lời câu hỏi con đặt ra sau mỗi câu chuyện.
Cứ thế, mẹ con ta đã cùng nhau khám phá muôn vàn điều kỳ diệu từ bạt ngàn những trang viết ý nghĩa. Tình cảm gia đình gắn kết, tình bạn trong sáng vô ngần, tình người thắm đượm nồng nàn cứ thế gieo vào lòng con những nốt nhạc tươi tắn để môi con mỉm cười, mắt con âu yếm và trái tim con rộng mở yêu thương…
Rồi bài học ứng xử rèn thói quen tốt như lễ phép, trung thực, trách nhiệm, bao dung… mỗi ngày một ít được con tiếp nhận và thực hành. Cả những vấn đề về giới tính, cách bảo vệ bản thân trước các mối nguy bắt cóc, bạo hành, xâm hại cũng được các tác giả giàu nhiệt tâm chăm chút kể bằng câu chuyện thú vị, tình huống thực tế cùng lời khuyên hữu ích, thông điệp ý nghĩa!
Hôm trước, con vừa đọc Hoàng tử bé vừa bật cười bảo giá như người lớn quan tâm nhiều hơn đến tâm hồn và trí tưởng tượng của trẻ con tí xíu thì cuộc đời này sẽ tươi đẹp biết bao nhiêu! Hôm trước nữa con say mê trang viết của nhà văn Nguyễn Huy Tưởng trong Lá cờ thêu sáu chữ vàng và chốt hạ: “Con quá mê lịch sử và có thể sẽ trở thành nhà nghiên cứu lịch sử”, biết đâu đấy…
Còn hôm nay, con mượn luôn quyển Cha mẹ không phải người đầy tớ của tôi về nhà cho mẹ cùng đọc. Ừ thì mẹ con ta sẽ cùng đọc, cùng khám phá từng mẩu chuyện và rút ra những bài học ý nghĩa nhé!
Gia tài nhỏ mẹ dành cho con đó - tình yêu sách và thói quen đọc sách! Đọc sách, đời con sẽ hạnh phúc, chắc chắn là thế! Riêng mẹ, trong khoảnh khắc này, ngắm con tìm thấy niềm vui và bao điều ý nghĩa từ sách, lòng mẹ đã lâng lâng niềm hạnh phúc dịu ngọt…