Chắc là phải......

Chắc là phải......

-Những ngày tôi còn bé xíu, đi đâu người ta cũng hỏi “con bé được bao nhiêu cân rồi?”. Nghe mẹ tôi trả lời “Nó được có 15 cân thôi!” là thái độ của họ biến đổi thấy rõ. “Còi quá nhỉ!”. Tôi nhận thấy, CHẮC LÀ PHẢI MẬP MỚI XINH.


-Những ngày tôi lớn hơn chút xíu, trở thành học sinh Tiểu Học, đi đâu người ta cũng hỏi mẹ “Con bé học có giỏi không?”. Mẹ trả lời “Con bé nhà em năm nào cũng được học sinh giỏi xuất sắc, được đi thi học sinh giỏi tỉnh”. Người ta ngỡ ngàng lắm “Ôi trời, trông bé loắt choắt như thế mà giỏi nhỉ? Con tôi mà được như thế thì tôi mát mặt lắm!”. Tôi nhận ra: HÓA RA, CÂN NẶNG CHẲNG PHẢI VẤN ĐỀ GÌ TO TÁT, CÁI CHÍNH LÀ HỌC CÓ GIỎI HAY KHÔNG.
-Cô bé loắt choắt ngày nào rồi cũng bước chân vào Trung học cơ sở, cuối năm lớp 9, đi đâu người ta cũng hỏi mẹ “Con bé học giỏi không? Đỗ đầu vào cấp 3 chưa? Học công lập hay hệ bán công, hay học bổ túc?”. Mẹ tôi bảo “Con bé học bình thường thôi nhưng đỗ trường công lập rồi!”. Ai ai cũng tỏ ý chúc mừng, vì khi đó thi vào cấp 3 công lập rất khó. Ngày gặp con một người bạn thân, mẹ tôi vỗ vai thằng bé bảo “Đừng sợ, cứ cố gắng làm sao cho đỗ cấp 3 là được!” Tôi nghiệm ra: ÔI CHAO, HỌC GIỎI HAY KHÔNG CHẲNG QUAN TRỌNG, MIỄN SAO ĐỖ CẤP 3 LÀ ĐƯỢC.
-Rồi tôi cũng bước chân vào ngôi trường THPT, ngoài câu hỏi tôi học có giỏi không, người ta còn hỏi mẹ tôi “Đã định hướng cho nó theo khối gì? Thi trường gì chưa?”. Hễ thấy mẹ tôi trả lời “Nó theo khối C” là y như rằng họ chẳng buồn nói chuyện. Bởi với họ, khối C chỉ có những đứa dốt mới theo học. Những đứa giỏi thật sự, chúng nó thi khối A, khối B, khối D hết rồi. Mẹ tôi lại rơi vào trạng thái băn khoăn. Tôi bỗng thấy: ĐIỀU QUAN TRỌNG NHẤT CUỘC ĐỜI MÌNH LÀ PHẢI ĐỖ ĐẠI HỌC VÀO MỘT TRƯỜNG DANH TIẾNG.
-Năm tôi học đại học, gặp ai mẹ tôi cũng khoe “Con gái tôi đang học Học viện Báo chí”, họ trầm trồ thán phục lắm. Từ ngày tôi đỗ và nhập học trường Báo, mẹ tôi tự hào ra mặt. Các ông bố bà mẹ có con trong độ tuổi đang học đại học cứ hễ gặp nhau là lại hỏi “Thế con chị đang học trường gì? Ngành gì? Con tôi đang học trường bla bla…”. Thời của tôi, cô chú nào mà có con đang học Bách Khoa, Kinh tế quốc dân, Xây dựng, Ngoại thương, ĐH Y, ĐH Quốc gia thì y như rằng oai lắm. Một cháu đỗ đại học thì cả làng tung hô, một đứa trượt đại học thì cả làng chê cười. Tôi thấy, THẬT MÃN NGUYỆN VÌ ĐÃ THI ĐỖ VÀO TRƯỜNG ĐẠI HỌC MÀ MÌNH MONG MUỐN VÀ KHIẾN MẸ TỰ HÀO.
-Thế rồi, cảm giác mãn nguyện nhanh chóng qua đi. Suốt 4 năm học đại học, tôi và cả đám bạn tôi bỗng vỡ mộng khi nhận ra THỰC RA ĐỖ ĐẠI HỌC CHẲNG PHẢI GÌ TO TÁT, TỐT NGHIỆP ĐƯỢC VỚI TẤM BẰNG KHÁ - GIỎI MỚI LÀ VẤN ĐỀ NAN GIẢI.
-Và cuối cùng cũng đến cái ngày kết thúc 4 năm mài đũng quần trên ghế giảng đường đại học. Chúng tôi ra trường với tấm bằng trên tay đầy bỡ ngỡ, đứa có cha mẹ làm trong nghề thì con đường sự nghiệp vô cùng thuận lợi, đứa loay hoay mãi chốn thị thành phồn hoa chẳng tìm được việc lại trở về quê hương lập nghiệp, đứa bỏ nghề chuyển sang kinh doanh buôn bán. Tấm bằng đại học vứt xó. 1 năm họp lớp kể từ ngày ra trường, chúng tôi hỏi nhau “Mày tìm được việc chưa?”. Có đứa bảo có, có đứa bảo chưa. Những đứa đã có công ăn việc làm rồi thì lại hỏi nhau “Lương mày cao không? Mỗi tháng mày kiếm được bao nhiêu tiền?”. Đứa thất nghiệp lại chính là đứa bằng GIỎI thì buồn rầu bảo “Giá như ngày ấy tao nghe lời bố tao thi vào trường quân đội thì giờ có phải ổn định rồi không?”
Tôi bùi ngùi vỡ lẽ HỌC ĐẠI HỌC HAY KHÔNG KHÔNG QUAN TRỌNG, HỌC HỌC NGÀNH GÌ KHÔNG QUAN TRỌNG. TỐT NGHIỆP BẰNG GIỎI HAY TRUNG BÌNH KHÔNG QUAN TRỌNG. QUAN TRỌNG LÀ CÓ KIẾM ĐƯỢC TIỀN NUÔI SỐNG BẢN THÂN ĐƯỢC HAY KHÔNG?
-Tôi thì thuộc trường hợp được tuyển dụng, có việc làm ngay từ khi còn là sinh viên năm 4 vì khả năng viết + kỹ năng dẫn chương trình phát thanh khá tốt. Tôi có tiền, đủ chi trả nuôi sống bản thân. Nhưng, sau vài năm sống với nghề báo. Không hiểu sao tôi luôn cảm thấy THIẾU, RẤT THIẾU MỘT THỨ GÌ ĐÓ TRONG CUỘC SỐNG CỦA MÌNH. Tôi hoang hoải nhận ra KIẾM TIỀN BẰNG CÔNG VIỆC MÀ MÌNH KHÔNG HOÀN TOÀN ĐAM MÊ THỰC SỰ KHÔNG MANG LẠI HẠNH PHÚC. 30 tuổi, tôi bắt đầu quay lại hiện thực hóa những ước mơ thuở thiếu thời. Những mong mỏi luôn nhen nhóm trong tôi từ khi tôi mới chỉ là một cô bé.
Câu chuyện tôi vừa kể, nếu ai đó đã đọc đến đây liệu có hiểu được thông điệp mà tôi muốn gửi gắm hay không?
Tôi nghĩ, các bạn đã phần nào ngờ ngợ ra rồi. Sai lầm lớn nhất đời người là KHÔNG ĐƯỢC LÀ CHÍNH MÌNH. Đôi khi, chúng ta cứ mải mê chăm chút cho những kế hoạch nhỏ, những mục tiêu ngắn hạn mà không nhìn thấy một chặng đường đời rất dài phía trước. Đôi khi, chúng ta cứ bị cuốn theo những ý kiến, quan điểm, trào lưu của đám đông mà không dừng lại để nhìn vào sâu trong tâm thức của mình, để hiểu mình thực sự mong muốn điều gì, làm gì trong cuộc đời.
Câu chuyện tôi kể bên trên vốn dĩ sẽ chưa dừng lại ở đó đâu. Các bạn thấy tôi có nhắc tới mẹ mình chứ? Rồi sẽ đến lúc tôi giống như mẹ mình, gặp bạn bè, tôi sẽ không còn hỏi “Mày làm gì? Được nhiều tiền không?” nữa, mà sẽ hỏi “Gia đình mày có hạnh phúc không?”. Sẽ đến lúc, vẫn là những người bạn đó sẽ hỏi tôi “Con mày học hành có giỏi giang không?” rồi “Chúng nó Susie, Suboi lập gia đình chưa?”, “Mày được lên chức bà chưa?”, “Bọn nó có về thăm mày thường xuyên không?”, “Bọn nó hiếu thảo với mày chứ?” và thật buồn khi nghe “Con A, thằng B vừa mất rồi, mày còn khỏe không?”…
Chúng ta, ai rồi cũng sẽ có ngày được trả lời những câu hỏi đó. Câu trả lời của bạn chính là những trang tiểu thuyết mang tính thực tiễn cao về cuộc đời bạn, do chính bạn viết nên. Sẽ có những người không may mắn, không được sống trọn một đời để được nghe những câu hỏi mà tôi đã liệt kê. Sẽ có những người sống những ngày cuối đời trong đau yếu bệnh tật, chẳng đi nổi đâu ngoài chiếc giường bệnh…
Cuối cùng, tôi đã nhận ra:
-Thứ quý giá nhất trên đời này chính là sức khỏe.
-Điều hạnh phúc nhất đối với bản thân là được làm chính mình, hiện thực hóa những ước mơ mà bản thân mong mỏi.
-Chỗ dựa vững chắc nhất trong cuộc đời chính là gia đình, là người bạn đời, là con cái.
-Niềm tự hào lớn nhất đối với một người làm cha mẹ, chính là nhìn con cái khôn lớn, trưởng thành, tự lập rồi thành công.
-May mắn lớn nhất đời người chính là: gặp cơ hội đúng lúc và gặp được đúng người.
-Nguồn vui sống, động viên, mở rộng cơ hội… tất nhiên rồi nó luôn đến từ những người bạn.
BỞI VẬY, hãy luôn giữ gìn sức khỏe ngay từ khi còn trẻ, hãy làm những gì mà mình đam mê, giữ gìn hạnh phúc gia đình và đừng bỏ bê con cái, hãy kết bạn và trân trọng những mối quan hệ tốt đẹp. May mắn sẽ đưa bạn đến với những cơ hội, hãy tích đủ tri thức để nắm bắt nó. Duyên số sẽ đưa bạn tìm đến đúng người, hãy giữ họ ở lại. Cuộc đời một người bình thường cơ bản có bấy nhiêu đó, đừng để nó bị chệch hướng hoặc mất thời gian cho việc bắt chước theo cuộc đời người khác. Nhất định phải sống là chính mình.
Thêm nữa, ở một giai đoạn bất kỳ nào đó trong cuộc đời, bạn nhận thấy bản thân cần thực hiện hóa những mục tiêu mà bạn cho là quan trọng nhất, giống như những ĐOẠN CHỮ MÀ TÔI ĐÃ CỐ TÌNH VIẾT IN HOA PHÍA TRÊN. Rất tiếc, có những người chỉ vì không đạt được những mục tiêu trong ngắn hạn mà nghĩ quẩn dẫn đến lỡ dở cả cuộc đời. Trượt tốt nghiệp cấp 3, tự tử. Trượt đại học, tự tử. Thất tình, tự tử. Ly hôn, tự tử. Bị đuổi việc, tự tử… Hãy tưởng tượng, mỗi một giai đoạn trong cuộc đời bạn là một điểm đón của xe bus. Lỡ chuyến này, hãy đợi chuyến khác, hoặc tìm cách khác, phương tiện khác để đi tới đích cuối cùng. Thậm chí, bạn có thể rẽ ngang, chạy bộ qua một con đường đầy cỏ dại mà chưa ai dám đi qua nhưng cuối cùng vẫn tới đích. Xe bus chỉ là 1 sự lựa chọn, không phải là cách thức duy nhất!
Hãy vững tâm vì mục tiêu lâu dài bạn nhé!

Lời ngỏ

Học hỏi từ những sai lầm của bạn. Mọi người đều mắc sai lầm, nhưng cách bạn đối phó với chúng là điều quan trọng. Hãy học hỏi từ sai lầm của bạn và sử dụng chúng như một cơ hội để phát triển. KinhNghiemQuy chia sẽ kinh nghiệm làm mẹ, kinh nghiệm chăm sóc e bé, kinh nghiệm gia đình, kinh nghiệm tài chính, kinh nghiệm giáo dục con, kinh nghiệm thú cưng, kinh nghiệm trong cuộc sống giúp bạn tránh được những sai lầm. Nếu bạn thấy thông tin hữu ích bằng việc click vào các quảng cáo trên website là bạn đã ủng hộ cho đội ngũ của chúng tôi. Xin chân thành cám ơn.

©Bản quyền 2014
Cung cấp bởi SOPRO