2 bé nhà chị Vũ Phương Anh
Con biết không ? Con vừa tròn 14 tháng thì mẹ biết mẹ có bầu em con. Vậy là sau quyết định sẽ sinh em con thì mẹ buộc cai sữa cho con vì lúc ý con tu ti sữa mẹ bị đau bụng suốt.
Mẹ xót xa lắm. Nhẽ ra con được tu ti ít nhất 20 tháng cơ, mẹ vẫn nuôi ý định ấy. Và mẹ tự nhủ sinh em xong sẽ cho con hưởng lại quyền lợi ấy, sẽ có nhiều sữa hơn để con được tu ti. Khi bụng bầu nhô cao hơn thường, mẹ đã dạy con hãy yêu thương em và ngày nào con cũng vén áo mẹ thơm em vài lần. Mẹ thấy hạnh phúc lắm. Trộm vía mẹ bầu mà con ngoan nên mẹ cũng đỡ phần nào.
Rồi ngày sinh cận kề là lúc mẹ cần cho con đi lớp để giảm công việc trong thời gian mẹ sinh em bé và ở cữ. Ngày đầu tiên con rời vòng tay của bố mẹ, ông bà để đến môi trường mới, con khóc nhiều và chẳng ăn được mấy. Mẹ xót xa lắm.
Nhưng con không phụ lòng mong mỏi của mẹ, con đã chứng tỏ con là chàng trai kiên cường. 4 ngày sau khi con đi học, mẹ sinh em. Nằm ở bệnh viện, bố khoe con trai đã biết tự chạy vào lớp, đưa đến trường không khóc, ngoan, cô giáo quý lắm.
Mẹ tự hào về con.
Ngày mẹ đưa em về, con ngạc nhiên khi có sự xuất hiện của thành viên mới. Con chạy lại ôm mẹ nhưng cái ôm đấy mau chóng bị bà nội gỡ ra:"Mẹ mệt, Tít hôm nay ngủ với bà". Con khóc thét lên phản kháng lại. Mẹ đau lòng lắm.
Dặn lòng mình đã đến lúc mẹ cần tập trung thời gian cho em, cho mẹ mau chóng hồi phục, san sẻ việc chăm sóc con với ông bà. Mẹ để con đi với bà, thờ ơ, lạnh lùng với con nhưng lúc ấy mẹ chực muốn rơi lệ.
Con trai của mẹ, mẹ xin lỗicon ngàn lần.
Đáng nhẽ tuổi của con vẫn còn được mẹ âu yếm thì giờ đây buộc phải san sẻ cho em. Mẹ sẽ cố gắng mau hồi phục để dần dần quan tâm con nhiều hơn. Và 4 ngày sau sinh em, sữa mẹ về tràn trề. Con đã được uống nhung giọt sữa tuyệt vời ấy. Ngày nào mẹ cũng kiên trì vắt cho con với hi vọng bù đắp cho con.
Nhiều lúc con ghen tị: mẹ cứ bế em hoài và đòi mẹ bế. Ghen với em, đánh em, cào cấu em. Mẹ vừa giận vừa thương con. Nên nhiều lúc mẹ buộc tách con ra khỏi em và mẹ. Nhưng lời mẹ dạy dần dần thấm nhuần vào suy nghĩ non nớt của con, nhiều lúc con yêu thương em và thể hiện ra. Con đòi bế em và thơm em. Mẹ đã chụp lại khoảnh khắc lần đầu tiên con làm điều đó.
Lúc ý em mới được hơn 10 ngày con ạ. Chính là bức ảnh này đây. Mẹ nhớ như in cái ngày hôm đó khi con nói với mẹ: "Mẹ cho con bế em". Mẹ sung sướng vô cùng. Thật ngạc nhiên khi mẹ bảo con:"Con thơm em đi" và con nghe mẹ.
Con chưa bế nổi đâu. Bà ngoại giữ em bé hết phần của con ý, chỉ cho con chạm thôi mà như bế thật ý. Mẹ mỉm cười và sung sướng kể cho mọi ngườinghe về điều kì diệu ấy. Mẹ yêu con, tự hào về con lắm.
Yêu con trai mẹ nhiều! Mong con luôn khoẻ mạnh và yêu thương em nhiều hơn nhé. Mẹ sẽ cố gắng dành thơi gian nhiều nhất có thể để ở bên chăm sóc dạy dỗ con. Hãy tin ở mẹ con nhé.