Thư gửi con của một ông bố đơn thân

Thư gửi con của một ông bố đơn thân

 Mới đây ban quản trị kinhnghiemquy có nhận được một bức thư gửi cho con gái từ một ông bố đơn thân, đang ở nơi xa xứ. Gọi là thư nhưng đây dĩ nhiên là một chút tâm tư cho vơi nỗi nhớ nhung, như theo lời anh nói là “sẽ chẳng có ai biết được ba là ai để về “mách” với con”. Cùng chúng tôi đọc để cảm nhận tình yêu và nỗi nhớ này nhé.

Nhớ con.

Hôm nay là ngày sinh nhật thứ 4 của con gái ba. Sinh nhật đầu tiên của con mà không có ba bên cạnh, vì ba đang ở đất khách quê người. Ba nhớ con!
Ba đọc truyện của mọi người, thầm nghĩ mỗi người cũng có một số phận, vui có, tủi cực có. Ba và con cũng vậy con gái của ba nhỉ.

Năm xưa gia đình mình giàu có. Ba được ông bà nuôi lớn không thiếu thứ gì, chỉ thiếu rằng ba không cảm nhận được tình yêu trong cuộc hôn nhân sắp đặt của ông bà nội con thôi. Bà yêu ông khi bà trẻ. Ông yêu bà vì cụ ngoại làm to. Nhưng con đừng trách ông bà nếu con có biết chuyện nhé! Vì ông bà không yêu nhau, nhưng ông bà yêu ba. Ông bà cũng yêu cô con gái bé bỏng của ba lắm đó.

Bà dạy ba cách thương yêu mẹ con, để ba không như ông. Ông dạy ba làm ăn từ nhỏ, dạy ba thương yêu con. Ba lớn lên như vậy đó con yêu.

Nhưng rồi ông trời làm gì với ba con mình thế này…
5 năm trước, ba yêu mẹ con. Khi ấy mẹ con là cô sinh viên năm nhất, ba cũng vậy. Mẹ con hiền dịu, xinh gái, ngoan hiền nữa. Ba yêu mẹ rất nhiều! Mẹ cũng nói với ba như thế con ạ. Rồi sinh nhật ba năm đó, ba mẹ đã tạo ra con. Nhớ khi mẹ con bảo với ba là con đã có mặt trên đời này, như đa số thằng đàn ông khác sẽ kiếm cớ mà thoái thác, nhưng ba rất vui. Rất rất vui. Tới giờ ba vẫn giữ cái que 2 vạch đỏ đó như một kỷ niệm đẹp nhất, khi ba biết con có mặt trên cõi đời này. Mẹ con sợ. Ba trấn an mẹ, ba thưa chuyện với ông bà nội – ngoại để cưới mẹ con. Lúc ấy ông bà nội phản đối vì tương lai của ba; ông bà ngoại phản đối vì ở nhà chú ruột của ba bị tâm thần; mẹ con cũng vì sự nghiệp mà đã hơn một lần muốn bỏ con. Nhưng ba thì khác. Ba chống lại tất cả chỉ để giữ con lại. Ba bỏ dang dở giấc mơ đại học (ngày ấy ba con vào trường cũng thuộc top đầu nha, giỏi không con) để đi làm, kiếm tiền nuôi con. Rồi ba cũng thắng. Ông nội cũng cấp vốn cho ba làm ăn cùng ông. Mẹ con sinh con xong vẫn tiếp tục đi học, ba đi theo ông đi làm. Ba cũng nuôi được mẹ con con ở chốn thủ đô đắt đỏ, cũng đối nội đối ngoại đủ đầy. Mệt nhưng vui lắm con gái ạ, vì khi đó cả đại gia đình mình đủ đầy.

Rồi biến cố xảy ra sau đó, rất nhanh. Ông nội bị vướng vào một án kinh tế, bị người ta lừa cả tiền cả tội. Nhà mình bán hết. Biệt thự, đất cát, xe cộ, cả nhà hàng của ba nữa để trả nợ cho ông, để ông không phải đi tù. Bỗng chốc ba chẳng còn gì. Nhưng vì con, vì mẹ con, ba đứng lên làm lại. Đi làm mướn cho người ta, bằng cấp không có, người ta trả cho ba lương 3tr/tháng. Ba nhớ lúc đó ba phải làm thêm giờ rất nhiều, đến 18h/ngày để được lương 7 triệu đủ cho con ăn, cho mẹ con đi học. Mẹ con vừa sinh con chưa được một năm cũng phải vừa học vừa làm để có đồng ra đồng vào, dù ba không muốn như thế chút nào.
Rồi mẹ con chẳng chịu được vất vả. Mẹ con ly hôn ba, khi con vừa cai sữa. Ba sống chết dành quyền nuôi con. Và ba thắng. Mẹ con đi theo người khác, cũng lại có cuộc sống mới ở nước ngoài. Nghe nói mẹ con giàu có hơn ba nhiều. Nhưng con đừng trách mẹ con nhé. Ba biết, vì gia đình vận hạn nên mẹ khổ, vì mẹ con còn trẻ nên suy nghĩ bồng bột thôi con ạ. Kể cả sau này con biết chuyện, cũng đừng bao giờ giận mẹ, con nhé!

Ba phải gửi con cho ông bà để ba đi làm. Nhưng ba không xa con được. Sáng sớm ba bắt xe bus đi làm trên TP, rồi lại đi cùng xe anh bạn chở hàng rau từ Long Biên về quê để ngủ với con khi trời đã về khuya. Ba gầy đi, chai sạm đi nhiều, vất vả nắng gió làm ba chẳng đẹp mã như hồi yêu mẹ con nữa. Nhưng con gái cưng của ba vẫn yêu ba nhất nhà, con nhỉ. Trời thương ba, cho ba món quà quý nhất, là con.

Rồi ba cũng được lòng mọi người trong cơ quan. Ba cũng được lên chức. Ba mua được cho con tivi mới để con xem với ông bà, điều hòa nóng-lạnh cho cả phòng ông bà, cả phòng ba con mình ở quê. Ngày tháng vất vả cũng thế mà dần ở lại phía sau lưng thằng đàn ông 22 23 tuổi đầu như ba. Nhưng yêu cầu công việc, ba phải đi tu nghiệp ở nước ngoài 1 năm rưỡi. May quá tivi ở nhà cũng là loại Smart, con và ba vẫn nói chuyện qua skype được con nhỉ. Con đi học trường mẫu giáo làng, cô giáo dạy con hát bài gì con cũng đều hát cho ba nghe. Ba vui lắm. Tối nay con cắt bánh giơ ra tivi mời ba, ba rơi nước mắt nè. Ba nhớ con, ba nhớ mẹ con, ba nhớ ông bà, ba nhớ làng, nhớ Hà Nội, nhớ Việt Nam. Ba chẳng dám nói với ai vì ba không muốn mọi người thấy ba buồn. Hôm nay ba viết vài dòng gửi các bố, các mẹ trên này để tâm sự, vì sẽ chẳng ai biết ba là ai để về “mách” con, “mách” ông bà. Hì.

Rồi ba sẽ về. Ba sẽ lấy lại tất cả mọi thứ của gia đình mình. Ba sẽ dạy con thành một cô gái tài năng, sẽ để con sống trong yêu thương của ba, trong no ấm. Con sẽ có mọi thứ như ba trước đây. Ba hứa!

Chúc mừng sinh nhật con gái. Ba yêu con!

[widget186]

Lời ngỏ

Học hỏi từ những sai lầm của bạn. Mọi người đều mắc sai lầm, nhưng cách bạn đối phó với chúng là điều quan trọng. Hãy học hỏi từ sai lầm của bạn và sử dụng chúng như một cơ hội để phát triển. KinhNghiemQuy chia sẽ kinh nghiệm làm mẹ, kinh nghiệm chăm sóc e bé, kinh nghiệm gia đình, kinh nghiệm tài chính, kinh nghiệm giáo dục con, kinh nghiệm thú cưng, kinh nghiệm trong cuộc sống giúp bạn tránh được những sai lầm. Nếu bạn thấy thông tin hữu ích bằng việc click vào các quảng cáo trên website là bạn đã ủng hộ cho đội ngũ của chúng tôi. Xin chân thành cám ơn.

©Bản quyền 2014
Cung cấp bởi SOPRO